Có dịp được đặt chân lên Bắc Hà ào một buổi sáng sớm, khác với miền xuôi đang bị hun nóng bởi cái nắng hè gay gắt, không khí của miền cao nguyên trắng lại khác hẳn, không khí trong veo, mát lạnh. Tâm hồn như được tĩnh lại giây lát, hương thơm của thiên nhiên trong không khí len lỏi vào từng khoang phổi, làn gió lành lạnh lướt qua làn da của vị khách mới đến, vừa mời chào, vừa đánh thức từng tế bào trong cơ thể thức dậy, căng tràn sức sống.

Xốc lại balo trên vai, rảo chân xuống chợ phiên của thị trấn Bắc Hà, ùa vào tầm mắt là sản vật địa phương được bày bán dọc lối dẫn vào chợ, từ con gà  nhà nuôi, mớ rau rừng mới hái, đến nhưng loại thảo dược, dược liệu mà người dân thu hái trong những khu rừng nguyên sinh. Người bán là các bà con dân tộc gùi gánh mang xuống chợ phiên, với những bộ trang phục dân tộc lộng lẫy. Tất cả đều đầy màu sắc và bắt mắt vô cùng.

Chợ phiên Bắc Hà

Đi sâu vào trong chợ, một mùi thơm thoảng qua, cái thơm của nước hầm xương, thơm của hạt tiêu, của quế. Hướng mắt về phía đang tỏa ra mùi hương quyến rũ làm chiếc bụng đã đói reo lên, tôi thấy nồi nước dùng đang bốc khỏi nghi ngút, bên cạnh là người chủ quán thoăn thoắt thái miếng thịt thành những lát vừa ăn, nhanh tay đặt chỗ thịt đó lên bát, điểm thêm chút rau thơm cho dậy vị và chan vào một muôi nước dùng thơm phức. Nhanh tay lẹ chân sà vào hàng ăn của chợ, đây là một quán phở. Chủ quán là một người H’Mông, chào vị khách của mình bằng một nụ cười tươi. Đồ ăn của quá được để ngay ngắn trong tủ kính, không giống như phở các nơi khác, phở ở đây, ngoài thịt gà, thịt lợn còn có cả lòng lợn. Gọi ngay cho mình một bát phở………., chỉ một vài phút chủ quán đã bưng đến một bát phở nghi ngút khói, thơm phức mùi tiêu. Thử một thìa nước dùng nóng, cảm giác ấm áp và sảng khoái, cổ họng được sưởi bởi vị cay nồng của tiêu. Điểm đặc biệt hơn nữa, sợi phở ở đây to hơn, hơi dày so với bánh phở trắng và có màu hồng. Bánh phở mềm, như trôi tuột xuống cổ, thưởng thức cùng nước dùng càng tuyệt vời hơn. Nếu ai có thể ăn cay, hãy thử một chút ớt băm của Bắc Hà, không chỉ đơn thuần là đem đến vị cay cho người ăn, dưới sự khéo léo của người địa phương, vị cay nồng quyện cùng chút mặn mặn thơm thơm lan tỏa toàn bộ khoang miệng, khiến cho người ăn cảm thấy nhớ nhung khi nhắc đến.

Phở hồng gà đồi Bắc Hà

Với nhiều câu hỏi dành cho sự khác lạ của bánh phở màu hồng, chủ quán chia sẻ, bánh phở ở đây không có màu trắng như thường thấy mà hơi nâu đỏ, do được tráng từ loại gạo đỏ đặc biệt của địa phương, trồng ở xã Lùng Phình, loại gạo này nấu cơm rất cứng, nhưng khi làm bánh phở lại mềm và thơm. Quy trình làm bánh phở cũng khá công phu. Mùa Đông gạo được ngâm khoảng 10 giờ mới mềm, dẻo. Mùa Hè chỉ ngâm khoảng 5 giờ. Gạo sau khi ngâm sẽ được xay nhuyễn rồi lọc thành nước và tráng. Bánh phở đạt tiêu chuẩn không quá mỏng hoặc quá dày và phải được để nguội trước khi chế biến. Không có chất bảo quản, lại được làm ngay tại nhà nên bánh phở Bắc Hà chỉ được dùng trong ngày. Bánh phở ở mỗi hàng vì thế, có vị đậm đà khác nhau. Phở truyền thống Bắc Hà gồm có phở chua, phở trộn và phở chan với nhiều nguyên liệu dùng chung, trong đó, phở chua nổi tiếng hơn cả và hầu như không “đụng hàng” ở bất kỳ đâu. Bánh phở đã tạo nên một sự khác biệt rất lớn không thể lẫn giữa Bắc Hà với các địa phương khác.


Công đoạn trắng bánh phở và thành phẩm

Mỗi bát phở hồng chứa đựng tinh túy của những nguyên liệu địa phương, được  làm ra từ bàn tay lao động cần mẫn của người dân vùng cao, được trồng cấy và đón nắng trên những thửa ruộng bậc thang, được nuôi dưỡng từ nguồn nước trong khe núi và không khí ôn đới trong lành của miền “Cao nguyên trắng” đã làm nên bát phở hồng trứ danh, khiến ai đã một lần thưởng thức đều lưu luyến nhớ mãi không quên.